"Để nhận biết giá
trị của một năm , hãy hỏi người sinh viên thi rớt
Để nhận biết giá trị của
một tháng , hãy hỏi người mẹ đang chờ đứa con chào đời
Để nhận biết giá trị của
một tuần hãy hỏi người phụ trách tờ tuần báo
Để nhận biết giá trị của
một ngày , hãy hỏi người lao động quét rác
Để nhận biết giá trị của
một giờ hãy hỏi những người đang yêu
Để nhận biết giá trị của
một phút , hãy hỏi người vừa trễ mất chuyến bay
Để nhận biết giá trị của
một giây , hãy hỏi người vừa thoát tai nạn trong gang tấc
Để nhận biết giá trị của
một phần ngàn giây hãy hỏi vận động viên điền kinh suýt đoạt huy chương vàng
Để nhận biết giá trị của
một đời người hãy hỏi người đang trong cơn bệnh nặng
Để nhận biết giá trị của
năm tháng , hãy hỏi người thầy tóc bạc"
Đây là một văn bản tôi vô tình đọc
được trên mạng ngày hôm nay.
Các bạn thân mến, các bạn có cảm nhận
gì sau khi đọc nó? Sau khi đọc nó tôi chợt nhớ về những khoảnh khắc mà tôi đã bỏ
lỡ dù vô tình hay hữu ý thì nó cũng khiến tôi tiếc nuối. Nếu bây giờ chúng ta
thực hiện một cuộc phỏng vấn nhỏ với
50 bạn ở lứa tuổi mười tám đôi mươi với câu hỏi rằng: "Đến tận bây giờ điều khiến
bạn thấy tiếc nuối nhất là gì?" thì tôi tin rằng ai cũng sẽ có cho
mình những điều mà họ nuối tiếc. Các bạn có thấy mình đã bỏ lỡ rất nhiều thứ
không? Tôi thấy tôi đã bỏ lỡ tuổi
15 sôi sục của mình trong sự trầm lặng, khép kín của bản thân; tôi thấy tôi đã
bỏ lỡ một cơ hội tốt để chạm vào giấc mơ mình ấp ủ bấy lâu; tôi thấy tôi đã bỏ
lỡ lời cảm ơn chân thành từ tận đáy lòng đến người bà yêu thương tôi vô vàn đã
khuất... Có rất nhiều thứ mà tôi đã để thời gian cuốn đi mất, những điều
quý giá mà sẽ mãi không bao giờ quay trở lại.
Từng giây, từng phút, từng giờ qua đi của
chúng ta sẽ thật có giá trị nếu trong khoảng thời gian ấy chúng ta đã làm được
những điều có giá trị. Bạn biết không, giá trị cuộc đời không nằm ở thời gian mà nằm
ở những việc mà chúng ta đã làm trong cuộc sống. Thời gian sẽ có
giá trị nếu chúng ta biết tận dụng nó để làm cho cuộc sống của mình tốt đẹp hơn
bằng những việc có giá trị. Chúng ta đều có 24 giờ trong 1 ngày, chúng ta bình
đẳng, song nó sẽ lệch đi nếu 1 người biết cách sử dụng 24 giờ đồng hồ ấy vào những
việc cần thiết và 1 người chỉ biết giết thời gian vào những việc vô bổ. Đời người
hữu hạn, cuộc đời mỗi người dài ngắn khác nhau, chúng ta không đoán trước được tương lai,
không biết được khi nào thì cuộc sống của chúng ta sẽ dừng lại thế nên hãy sống
thật ý nghĩa, làm những điều mình mong muốn ở ngay thời điểm hiện tại để ít ra
khi nhìn lại chúng ta không cảm thấy hối hận, tiếc nuối về quá khứ đã qua.
Tôi rất vui lòng chia sẻ
với các bạn một câu hỏi đã khiến tôi có thêm động lực, có thêm lửa để cháy hết
mình. Trong tuần chỉnh huấn vừa qua của tôi, một người thầy đã nói với cả lớp rằng: "bạn sẽ đạt được gì sau khi bỏ một giờ đồng hồ để
cà kê cà phê vỉa hè với bạn bè và bạn sẽ có được gì sau khi bỏ một giờ để
nghiên cứu ở thư viện hoặc tham gia vào các hoạt động đội nhóm trong trường?"
Câu trả lời quá rõ phải không ạ?! Một giờ để nhâm nhi cà phê thì chúng ta có được sự thoải
mái, một giờ nghiên cứu trong thư viện thì ta có thêm kiến thức, một giờ tham
gia hoạt động đội nhóm thì chúng ta rèn luyện thêm cho mình những kĩ năng.
Có thể thấy rằng nếu bạn chọn việc khiến bản thân thoải mái ngay từ đầu thì sau
này bạn sẽ khổ sở nhiều đấy, còn nếu ban đầu ta chấp nhận chịu đựng gian khổ một
chút nhưng sau này chúng ta có một cuộc sống tốt đẹp. Bạn muốn mình sướng trước khổ sau hay khổ trước sướng sau?
Chúng
ta quay lại vấn đề giá trị của thời gian nhé! Trước khi thảo luận tiếp tôi mong
các bạn vui lòng click vào đường link này để xem một đoạn video ngắn giải trí
chút nhé!
Qua
những chia sẻ ngày hôm nay của tôi với các bạn tôi rất hi vọng các bạn có thể
nhận ra thứ mình đã đánh mất, thứ mình đang có và biết cách để sử dụng thời
gian thật hiệu quả. Đừng để những việc ngày hôm nay chúng ta làm gây ra nhiều
tiếc nuối cho mai sau.
Nam Phương Phạm, 18 tuổi, Tây Ninh
Nhận xét
Đăng nhận xét